Mới đây, diễn viên Anh Đức (vai Tiến trong “Vui lên nào anh em ơi”) đã có những chia sẻ mới về quá trình làm nghề cũng như “góc khuất” trong cuộc sống của mình.
Thực ra, từ khi Anh Đức bén duyên với nghề diễn viên, anh chưa từng gặp phải khó khăn nào đáng kể.
Ngược lại, anh cảm thấy mình rất may mắn khi được làm công việc mà mình yêu thích và đam mê, đó là diễn xuất.
Nghề chính của anh Đức là giảng viên đại học, nhưng đam mê của anh là diễn xuất. Anh luôn cảm thấy may mắn khi có duyên với nghề mà mình yêu thích.
Anh Đức nghĩ rằng mình khác với nhiều bạn bè, đồng nghiệp trong nghề. Anh chơi với rất nhiều đồng nghiệp trong ngành diễn xuất, và anh hiểu được những khó khăn mà họ chia sẻ. Nhiều diễn viên đã được đào tạo bài bản qua trường lớp, sau đó ra trường và về các nhà hát để làm việc. Một số thuận lợi khi có nhiều dự án, được đi đóng phim, có thu nhập và hình ảnh được quảng bá. Tuy nhiên, cũng có nhiều diễn viên ra trường nhưng không có cơ hội, không tham gia nhiều dự án phim, không có thời gian hay khả năng thể hiện năng lực của mình để nổi bật lên. Những diễn viên này chỉ có thể gắn bó với sân khấu, mà thu nhập từ sân khấu thường không đủ sống.
Với anh Đức, tình hình lại khác. Anh đã có công việc nhà nước ổn định, nên anh không phải lo lắng về vấn đề kinh tế khi tham gia diễn xuất. Đối với anh, nghề diễn là sân chơi, nơi anh được cống hiến và thể hiện bản thân. Anh cảm thấy hạnh phúc vì không phải lo lắng về tiền bạc, điều này giúp anh thoải mái và thỏa sức sáng tạo. Anh Đức nhấn mạnh rằng diễn xuất là một cuộc chơi nghề nghiệp, không phải là dạo chơi hời hợt.
Về khía cạnh diễn viên, nghề diễn cũng có áp lực và cạnh tranh, nhưng không phải là sự cạnh tranh khốc liệt. Mỗi năm, trường Sân Khấu Điện Ảnh đào tạo ra nhiều diễn viên, nhưng không phải ai cũng có cơ hội làm việc lâu dài trong nghề. Sự cạnh tranh càng ngày càng lớn, và không phải ai cũng may mắn có được cơ hội.
Anh Đức thường chia sẻ kinh nghiệm của mình với các sinh viên mới nhập học. Anh nhấn mạnh rằng các em phải yêu và đam mê nghề diễn viên, đó mới là lý do các em thi vào trường này. Anh mong muốn các em giữ được ngọn lửa đam mê và cháy hết mình trong 4 năm học. Sau khi ra trường, cơ hội và tài năng sẽ quyết định, nhưng trước tiên, các em phải giữ được đam mê. Có những người có tài năng nhưng chưa gặp may mắn để phát triển, nhưng họ vẫn đam mê nghề và cống hiến hết mình cho sân khấu.
Khi giảng dạy, anh Đức trở thành một con người khác, nghiêm túc và khó gần hơn so với tính cách khi diễn xuất. Sinh viên của anh thường nhận thấy điều này và hiểu rằng, là diễn viên, họ phải hóa thân vào nhiều vai khác nhau. Anh Đức luôn mong muốn thử nghiệm những vai diễn mới, khác với sở trường hài hước của mình, và ước mơ có cơ hội đóng vai chính kịch, lấy được cả tiếng cười và nước mắt của khán giả.
Ngoài công việc, anh Đức có một gia đình hạnh phúc. Vợ anh là người hiền lành, trước đây là giáo viên dạy nhạc. Hai người yêu nhau từ thời đại học và đến nay đã gắn bó hơn 20 năm. Anh Đức luôn cảm thấy mình là người may mắn, khi có công việc ổn định, đam mê với nghề diễn viên, và một hậu phương vững chắc luôn ủng hộ mình.