7 năm chưa cưới sẽ chia tay : Em gái Minh Huy giận đỏ mặt vì Minh Huy không giữ lời hứa mà còn bị ăn thêm cái kí đầu

Trong một đêm yên tĩnh, Minh Huy ngồi trong phòng khách cùng em gái mình. Hai anh em đang trò chuyện về những chuyện thường ngày, và em gái Minh Huy hào hứng kể về bữa tiệc sinh nhật vào ngày mai mà cô đang rất mong chờ. Minh Huy lắng nghe, đôi mắt đầy sự quan tâm. Khi em gái hỏi mượn thẻ ngân hàng để mua sắm đồ mới cho bữa tiệc, Minh Huy nở một nụ cười nhẹ. Anh đồng ý nhưng với một điều kiện: “Anh sẽ cho em mượn thẻ, nhưng em phải trả lời một câu hỏi của anh.”

 

Em gái Minh Huy lập tức gật đầu, đôi mắt sáng lên vì háo hức. Cô không nghĩ rằng câu hỏi của anh lại khó đến vậy. Minh Huy khẽ thở dài, trong lòng anh đang chất chứa một nỗi niềm khó nói. “Nếu có một người mà mình rất căm ghét, thậm chí là hận, nhưng khi thấy người đó buồn thì tim mình lại đau nhói, thì đó là sao?” Minh Huy hỏi, ánh mắt anh dừng lại trên gương mặt ngây thơ của em gái, chờ đợi câu trả lời.

Em gái Minh Huy hơi ngạc nhiên, nhưng sau đó cô mỉm cười và trả lời ngay: “Anh à, đó là biểu hiện của tình yêu.” Câu trả lời của cô đơn giản nhưng chắc chắn, không chút do dự. Cô em gái luôn tin rằng tình yêu có thể đến từ những cảm xúc trái ngược, thậm chí là từ sự thù ghét ban đầu.

Tuy nhiên, Minh Huy không thể chấp nhận câu trả lời này. Trái tim anh như thắt lại khi nghe những lời đó. Anh không muốn tin rằng cảm giác đối với Thiên Ân là tình yêu. Với anh, Thiên Ân là người đã gây ra quá nhiều đau khổ và tổn thương. Anh không thể nào yêu cô ấy được, đó là điều anh tự nhủ với chính mình. Vì vậy, Minh Huy lắc đầu, từ chối chấp nhận câu trả lời của em gái. “Không, không thể là tình yêu được,” anh nói, giọng cứng rắn. “Anh không thể yêu người đó.”

Em gái Minh Huy ngạc nhiên, cô không hiểu tại sao anh mình lại cứng nhắc như vậy. Cô cảm thấy khó chịu, đặc biệt khi Minh Huy quyết định không cho cô mượn thẻ ngân hàng nữa. Cô bĩu môi, nói với vẻ bực bội, “Anh thật đáng ghét!” Cô quay lưng, bỏ đi với ánh mắt hờn dỗi, để lại Minh Huy ngồi đó với nỗi lòng đầy mâu thuẫn.

Minh Huy biết mình không thể trốn tránh cảm xúc mãi mãi, nhưng anh vẫn không thể chấp nhận được việc trái tim mình có thể yêu một người mà lý trí bảo phải căm ghét. Anh ngồi lại, lặng lẽ suy nghĩ, và không thể ngừng nghĩ về Thiên Ân, người mà anh cứ ngỡ đã chôn sâu trong lòng mình với sự hận thù.