Minh Huy đứng trước cánh cửa nhà, lòng tràn ngập nỗi thất vọng và giận dữ. Cuộc cãi vã nảy lửa với bố vừa mới diễn ra, và anh không thể nào quên được những lời cay đắng mà bố đã nói. Bố anh đã cấm anh yêu Thiên Ân, người con gái mà anh dành trọn tình cảm. Lý do là vì những mâu thuẫn sâu xa giữa hai gia đình, nhưng Minh Huy không chấp nhận việc phải từ bỏ tình yêu của mình chỉ vì những hận thù cũ. Anh đã đứng lên cãi lại, bảo vệ tình yêu của mình trước sự cấm đoán của bố, nhưng điều đó đã khiến mối quan hệ giữa hai cha con trở nên tồi tệ hơn bao giờ hết.
Khi trở về nhà sau cuộc cãi vã, Minh Huy phát hiện cửa nhà đã bị khóa chặt. Anh gọi điện cho em gái, hy vọng rằng cô sẽ mở cửa cho mình. Tuy nhiên, giọng nói nhỏ nhẹ của em gái vang lên qua điện thoại, đầy lo lắng, “Bố dặn nếu ai mở cửa cho anh sẽ bị đuổi ra khỏi nhà.” Câu nói của em gái như một lưỡi dao sắc nhọn đâm vào lòng Minh Huy, khiến anh cảm thấy mình hoàn toàn bị cô lập.
Không muốn em gái mình gặp rắc rối, Minh Huy nhờ cô lên phòng lấy vài bộ đồ xuống cho mình. Nhưng em gái anh, dường như đang bị kẹt giữa lòng trung thành với anh trai và sự sợ hãi trước bố, trả lời một cách bất lực, “Bố nói rằng trong nhà này không có gì thuộc về anh hết.” Lời nói đó như một cú đấm mạnh mẽ khiến Minh Huy nhận ra mình đã thực sự bị đẩy ra khỏi ngôi nhà mà anh từng coi là nơi an toàn nhất.
Trong sự bất lực, Minh Huy quyết định cởi bỏ hết đồ đạc trên người, bao gồm cả chiếc đồng hồ quý giá của mình, đưa cho em gái và dặn cô mang đi bán để lấy tiền phòng thân. Đây là những thứ cuối cùng còn lại mà anh có thể kiểm soát, những thứ cuối cùng anh còn sở hữu trong cuộc đời đang đảo lộn này. Minh Huy chỉ còn lại trên người một chiếc áo mỏng và một chiếc quần đùi ngắn, và anh bước ra khỏi ngôi nhà, lòng trĩu nặng.
Anh tìm đến một quán cà phê gần đó, một nơi sang trọng mà anh thường lui tới, nhưng lần này hoàn cảnh của anh hoàn toàn khác. Việc Minh Huy bước vào quán với bộ đồ không thể tồi tàn hơn đã thu hút ánh nhìn từ mọi người xung quanh. Tất cả đều nhận ra anh – con trai của một gia đình giàu có và danh tiếng trong giới thượng lưu. Minh Huy không quan tâm đến những ánh mắt dò xét và đầy tò mò đó. Anh chỉ lặng lẽ ngồi xuống, đầu óc đầy mâu thuẫn và đau đớn.
Trong giây phút ấy, Minh Huy cảm nhận sâu sắc sự bất lực và cô đơn, nhưng đồng thời, anh cũng nhận ra một điều: tình yêu của anh dành cho Thiên Ân quá lớn để có thể bị phá vỡ bởi những cấm đoán và định kiến. Trong tâm trí Minh Huy, tình yêu không thể nào bị giới hạn bởi những rào cản mà người khác áp đặt lên. Nhưng con đường phía trước dường như còn rất dài và đầy chông gai, và anh biết mình phải sẵn sàng đối mặt với tất cả.