Mẹ của Thái là một người phụ nữ quyền lực, bà không thể chấp nhận việc con trai mình từ bỏ cơ hội du học và lựa chọn yêu một cô gái người dân tộc, người mà bà cho rằng không xứng đáng với gia đình bà. Ngày hôm ấy, khi Pu đang làm thêm, cô nhận được cuộc gọi từ mẹ Thái. Dù hoảng hốt nhưng Pu vẫn cố giữ bình tĩnh và đi đến điểm hẹn.

Cuộc sống của Pu đã từng bình yên và hạnh phúc từ khi cô nhận lời làm bạn gái của Thái, chàng trai giàu có và tốt bụng.

Dù xuất thân từ vùng núi xa xôi, Pu luôn cảm thấy may mắn khi được Thái yêu thương và bảo vệ.

Mối tình của họ không chỉ khiến Pu mãn nguyện mà còn khiến Như, bạn cùng phòng của cô, phải ghen tỵ.

Họ cùng nhau học tập, tham gia các hoạt động từ thiện,

và tưởng chừng như mọi thứ sẽ tiếp diễn êm đềm như vậy cho đến ngày mẹ Thái xuất hiện.

Mẹ của Thái là một người phụ nữ quyền lực, bà không thể chấp nhận việc con trai mình từ bỏ cơ hội du học và lựa chọn yêu một cô gái người dân tộc, người mà bà cho rằng không xứng đáng với gia đình bà. Ngày hôm ấy, khi Pu đang làm thêm, cô nhận được cuộc gọi từ mẹ Thái. Dù hoảng hốt nhưng Pu vẫn cố giữ bình tĩnh và đi đến điểm hẹn.

Tại quán cà phê, mẹ Thái không ngần ngại thể hiện sự khinh miệt của mình đối với Pu. Bà xúc phạm cô, ám chỉ rằng cô đã dùng bùa ngải để chiếm được tình cảm của Thái. Mặc cho Pu giải thích rằng tình cảm của cô dành cho Thái là trong sáng và chân thành, mẹ Thái vẫn kiên quyết không chấp nhận. Bà đặt một xấp tiền lên bàn, yêu cầu Pu rời xa con trai bà và nhấn mạnh rằng gia đình bà sẽ tìm cho Thái một người vợ môn đăng hộ đối, chứ không phải là một cô gái dân tộc nghèo khó như Pu.

Pu, dù cảm thấy uất ức và đau lòng, vẫn không để bản thân bị bắt nạt. Cô kiên quyết từ chối số tiền của mẹ Thái, khẳng định rằng cô yêu Thái vì con người anh chứ không phải vì tiền bạc hay địa vị. Cô cũng bày tỏ sự tự hào về nguồn gốc của mình và lên án việc bà kỳ thị người dân tộc.

Mẹ Thái bật cười mỉa mai, cho rằng Pu đang chê số tiền bà đưa là quá ít. Bà cảnh cáo Pu rằng nếu cô không suy nghĩ kỹ và chọn con đường sáng suốt, cô sẽ mất tất cả: không tiền, không tình. Trước khi rời đi, bà để lại lời đe dọa rằng Thái sẽ không bao giờ đưa một cô gái như Pu bước chân vào nhà bà.

Khi mẹ Thái rời đi, Pu gục mặt xuống bàn, khóc nức nở. Cô cảm thấy tổn thương sâu sắc khi luôn bị khinh thường và không được tôn trọng chỉ vì nguồn gốc của mình. Cô tự hỏi liệu những cô gái như cô không xứng đáng có ước mơ và hạnh phúc hay sao?

Trở về nhà trọ, Pu nằm lì trên giường, không muốn gặp ai, kể cả Thái. Như, người bạn cùng phòng, lo lắng khi thấy Pu buồn bã và hỏi thăm. Nhưng Pu chỉ lặng lẽ quay mặt vào tường, giấu đi đôi mắt sưng vì khóc, và từ chối ăn uống. Khi Như khuyên Pu nên nói ra những điều cô đang giấu trong lòng, Pu không kiềm chế được nữa. Cô bật khóc và hỏi Như tại sao mọi người luôn coi thường cô, tại sao cô không thể có được ước mơ và hạnh phúc như những người khác.

Như vỗ về Pu, an ủi rằng mọi thứ sẽ ổn thôi. Nhưng Pu biết rằng, từ giờ cuộc sống của cô sẽ không còn như trước nữa. Cô sẽ phải đối mặt với những thử thách lớn hơn, và có lẽ, cô sẽ phải đưa ra quyết định khó khăn nhất trong cuộc đời mình: rời xa Thái để bảo vệ tình yêu của mình, hay chiến đấu đến cùng để bảo vệ tình yêu ấy trước sự phản đối của mẹ Thái.

Cuộc đời Pu đang bước vào một chương mới, đầy thử thách và sóng gió, nhưng cô biết rằng mình phải mạnh mẽ hơn bao giờ hết để vượt qua tất cả.