Tuấn Kiệt rơi vào tận cùng của sự sụp đổ, mất hết sự nghiệp và phải chịu cảnh ngục tù.
Đây là cái kết xứng đáng cho kẻ ích kỷ, tham lam, chỉ biết đến bản thân như anh.
Sau bao hành động tàn ác, pháp luật cuối cùng đã trừng trị Tuấn Kiệt,
khẳng định rằng không ai có thể qua mặt được luật pháp.
Thiên Ân, từng yêu Tuấn Kiệt đến mức cuồng si, sẵn sàng hy sinh mọi thứ, thậm chí ngồi tù thay cho anh, cuối cùng nhận ra sự phản bội. Từ người yêu thương cuồng nhiệt, cô trở thành người truy tìm công lý, quyết tâm buộc Tuấn Kiệt phải trả giá cho những tội ác anh đã gây ra, đặc biệt là cái chết của cha cô. Thiên Ân đã trực tiếp đưa Tuấn Kiệt vào tù, kết thúc chuỗi bi kịch trong cuộc đời cô.
Trong khi nỗi đau mất cha vẫn còn nặng trĩu, Thiên Ân lại phát hiện ra sự thật gây sốc: con trai cô chưa hề chết như cô từng nghĩ. Sự thật rằng Tuấn Kiệt và mẹ anh ta đã dựng lên một màn kịch nói dối, nhẫn tâm cho đứa con ruột của mình đi để tránh chịu trách nhiệm. Bà Phụng, mẹ của Tuấn Kiệt, vì lo sợ Thiên Ân sẽ tống con trai bà vào tù, đã tìm đến cô để ra điều kiện. Biết Thiên Ân vẫn đau khổ vì mất con, bà hy vọng có thể lợi dụng điều này để khiến cô từ bỏ việc khởi tố Tuấn Kiệt. Bà Phụng cố tỏ ra hối hận và cầu xin Thiên Ân tha thứ, nhưng không thành công.
Thiên Ân, dù đã trải qua biết bao đau đớn, quyết không tha thứ cho Tuấn Kiệt hay gia đình anh. Cô không thể bỏ qua sự nhẫn tâm khi họ đã chia cắt tình mẫu tử thiêng liêng của cô và con trai. Trong lúc căng thẳng, bà Phụng cuối cùng phải dùng đến chiêu bài cuối cùng: tiết lộ rằng con trai Thiên Ân vẫn còn sống và sẽ cho cô biết nơi cậu bé ở, nếu cô rút đơn kiện.
Tâm trạng của Thiên Ân dao động mạnh khi biết con trai mình còn sống. Cô không thể tin rằng gia đình Tuấn Kiệt lại tàn nhẫn đến mức cho con trai mình đi mà không báo cho cô biết. Trong cơn giận dữ, Thiên Ân lao vào bà Phụng, đòi hỏi sự thật về con trai. Đúng lúc đó, Tuấn Kiệt xuất hiện, cố gắng bảo vệ mẹ mình, nhưng sự im lặng của anh càng làm Thiên Ân thêm căm phẫn.
Cuối cùng, Tuấn Kiệt quỳ xuống cầu xin Thiên Ân tha thứ, nhưng mọi thứ đã quá muộn. Thiên Ân kiên quyết đưa cả Tuấn Kiệt và bà Phụng ra trước pháp luật. Nhờ sự giúp đỡ của Minh Huy, Thiên Ân tìm lại được con trai mình và mang theo bằng chứng về tội ác của gia đình Tuấn Kiệt tới cơ quan chức năng. Bà Phụng bị bắt giữ ngay lập tức, còn Tuấn Kiệt cũng phải hầu tòa và nhận mọi tội lỗi trước sự tra hỏi của thẩm phán.
Đứng trước vành móng ngựa, Tuấn Kiệt không còn lựa chọn nào khác ngoài việc thừa nhận tất cả. Anh ta chính là kẻ gây ra vụ tai nạn 4 năm trước, cướp đi mạng sống của cha Thiên Ân, chứ không phải cô như mọi người đã lầm tưởng. Thiên Ân cuối cùng đã tìm thấy công lý, kết thúc chuỗi ngày dài đau khổ và tuyệt vọng.