Bảo bị thương nặng và phải nhập viện sau khi anh không chút do dự đỡ đòn chí mạng cho Quyên, cô bạn thân thiết từ thuở bé của mình.

Bảo bị thương nặng và phải nhập viện sau khi anh không chút do dự đỡ đòn chí mạng cho Quyên, cô bạn thân thiết từ thuở bé của mình. Cảnh tượng xảy ra tại bến đò, nơi Cơ, một gã đàn ông hung bạo và vũ phu, đang tấn công vợ của mình. Quyên vô tình chứng kiến và can ngăn, nhưng lại trở thành mục tiêu của Cơ khi hắn không còn kiềm chế được cơn thịnh nộ. Trong khoảnh khắc nguy hiểm đó, Bảo lao đến, chắn trước mặt Quyên, đỡ lấy cú đánh từ khúc cây lớn. Cú đòn mạnh mẽ khiến Bảo ngã quỵ, máu từ vết thương trên người chảy ra. Quyên hoảng loạn và vô cùng lo lắng cho sự an toàn của Bảo.

Khi Quyên chứng kiến Bảo bị thương vì mình, cô cảm thấy nặng lòng và dằn vặt bản thân. Những cảm xúc phức tạp trong lòng Quyên dâng lên, khiến cô không thể rời mắt khỏi Bảo trong suốt thời gian anh nằm trên giường bệnh. Cảm giác yêu thương mà cô từng che giấu bắt đầu trở nên rõ ràng hơn bao giờ hết, dù cô vẫn chưa đủ can đảm để thừa nhận với Bảo. Trong thời gian này, Bà Huệ – mẹ của Bảo, luôn túc trực bên con trai, lo lắng và trăn trở về tình trạng của anh. Bà biết rằng tình yêu mà Quyên dành cho Bảo không chỉ là sự thương hại mà còn là sự chân thành, nhưng cũng không muốn Quyên phải hy sinh quá nhiều vì con trai bà.

Sau nhiều ngày nằm viện, Bảo tỉnh lại. Anh vẫn nhận ra mẹ mình và cả Quyên, nhưng những ký ức về sự việc xảy ra trước đó có phần mơ hồ. Ánh mắt anh nhìn Quyên chứa đựng sự ấm áp, anh nhẹ nhàng hỏi: “Cà na, em không sao chứ? Anh đã bảo vệ em rồi, phải không?” Câu nói khiến Quyên xúc động đến rơi nước mắt. Dù chưa nói ra lời, trong lòng cô biết rằng tình cảm cô dành cho Bảo đã sâu đậm hơn từ khi anh lao mình để bảo vệ cô.

Tuy nhiên, khi Bảo dần hồi phục, Quyên vẫn không thể thoát khỏi sự lo lắng. Một ngày nọ, bà Huệ đã kéo Quyên ra ngoài để trò chuyện riêng. Với giọng điệu dịu dàng nhưng chứa đựng sự lo lắng, bà khuyên Quyên không cần phải hy sinh quá nhiều vì Bảo. Bà hiểu rõ tình cảm của Quyên, nhưng bà cũng không muốn cô phải gắn bó với Bảo chỉ vì sự thương hại. Những lời nói của bà Huệ khiến Quyên bắt đầu suy nghĩ về tương lai của mình. Cô tự hỏi liệu có nên tiếp tục ở bên Bảo hay để bản thân có cơ hội tìm kiếm hạnh phúc riêng.

Dù chưa có câu trả lời rõ ràng, Quyên biết rằng tình cảm của cô dành cho Bảo đã vượt qua ngưỡng tình bạn từ rất lâu. Cô chỉ cần thời gian để hiểu bản thân hơn và quyết định liệu tình yêu này có đủ mạnh để vượt qua những khó khăn phía trước hay không. Còn với Bảo, anh biết chắc chắn một điều: Quyên không chỉ là người bạn thuở nhỏ mà còn là người con gái mà anh thật sự yêu thương.