Một ngày mưa tầm tã, chủ tiệm quần áo – cô gái luôn sống giản dị nhưng mạnh mẽ,
bất ngờ gặp phải tình huống không ai ngờ tới.
Cô vừa đang thu xếp hàng hóa trong cửa tiệm thì thấy điện thoại báo có đơn hàng đến.
Thế nhưng, người giao hàng hôm nay không phải là anh shipper quen thuộc mà cô gái luôn mong gặp – Chải.
Cô gái lo lắng hỏi, “Sao lại là anh? Tôi gọi cho anh Chải mà?” Người giao hàng – Tả, bạn thân của Chải – cười nói, “Ừ thì đúng rồi, tôi là bạn thân của thằng Chải. Nó ốm nên nhờ tôi đi thay. Đơn vẫn ở đúng địa chỉ mà?”
Cô gái chẳng còn tâm trí quan tâm đến đơn hàng, lo lắng hỏi ngay, “Anh Chải bị ốm sao? Bị làm sao? Có nặng không?”
Tả cười nhẹ, “Cô đừng lo. Nó chỉ cảm nhẹ thôi, mấy ngày là khỏi. Thằng Chải khỏe lắm mà.”
Nghe vậy, cô gái lập tức nói, “Đơn hàng để sau đi. Đưa tôi đến nhà anh Chải ngay, tôi muốn thăm anh ấy.”
Tả tròn mắt ngạc nhiên, “Hả? Cô nghiêm túc à?”
Không đợi câu trả lời, cô gái nhanh chóng đội mũ bảo hiểm, trèo lên xe của Tả. “Đi nhanh lên, tôi không thể để anh Chải nằm ốm một mình như thế này.”
Tả không còn cách nào khác, đành đưa cô về nhà Chải. Khi đến nơi, Chải nghe tiếng xe của Tả và liền hỏi, “Sao mày về sớm thế? Không đi ship hàng à?”
Nhưng vừa ngẩng mặt lên, Chải bàng hoàng khi thấy cô gái xuất hiện. “Ơ, sao lại là cô? Cô đến đây làm gì?”
Cô gái nhanh chóng tiến đến, đặt tay lên trán Chải, cảm nhận được hơi ấm, “Anh còn sốt đây này. Em có mua thuốc rồi. Để em nấu cháo giải cảm cho anh nhé.”
Chải ngượng ngùng, “Ơ, khoan đã, cô không cần phải làm thế đâu. Tôi chỉ cảm nhẹ thôi.”
Cô gái không để anh nói thêm, “Không cần biết. Nếu không phải vì chạy đơn hàng cho em, anh có bị ngấm mưa rồi ốm như thế này không? Anh cứ nằm nghỉ, em sẽ lo hết.”
Chải cố gắng ngăn lại, “Thôi, cô không cần phải lo đâu. Tôi ổn mà. Nhà có mì tôm là đủ rồi.”
Cô gái nhăn mặt, “Mì tôm không tốt cho sức khỏe. Em sẽ nấu cháo cho anh, rồi ra chợ mua ít đồ tươi sống. Chăm sóc sức khỏe phải chu đáo chứ.”
Lúc này, Tả quay về với một nắm lá tía tô, vừa bước vào nhà thấy cô gái và Chải đang trò chuyện, anh vội la lên, “Ơ, mày với chị này sao lại thân thiết thế này? Đừng có nói là mày thích chị ấy đấy nhé?”
Chải nhanh chóng rút tay lại, mắng, “Tả! Mày im ngay đi! Cô ấy đến chỉ để giúp tao thôi, đừng có nghĩ lung tung.”
Cô gái cười nhẹ, “Không sao đâu anh Tả, em đến là vì quan tâm anh Chải thôi mà.”
Khi Tả ra ngoài, cô gái nhìn thẳng vào mắt Chải, “Anh biết không? Em đã chia tay người yêu cũ rồi. Anh ấy không hề trân trọng em. Giờ em mới nhận ra rằng anh mới là người thật lòng.”
Chải bàng hoàng, “Cô đang nói gì vậy? Chúng ta chỉ mới quen nhau thôi mà.”
Cô gái mỉm cười, “Em biết anh có thể không nghĩ đến em ngay bây giờ, nhưng em tin rằng chỉ cần chúng ta ở bên nhau, anh sẽ hiểu em là người phù hợp với anh.”
Chải lúng túng, “Không được đâu. Tôi có vợ sắp cưới rồi.”
Cô gái vẫn kiên định, “Em có thể chờ. Chỉ cần một cơ hội thôi, em sẽ chứng minh được rằng em và anh thuộc về nhau.”
Chải cố gắng giữ khoảng cách, “Cô hiểu lầm rồi. Chúng ta không thể…”
Trước khi anh kịp nói hết câu, Tả lại bước vào với gương mặt hốt hoảng, “Chải, nhanh lên! Bạn trai cũ của cô ấy vừa đến, tình hình không ổn rồi.”
Chải giật mình, “Gì cơ? Cô gái, cậu ấy đe dọa em sao?”
Cô gái bình tĩnh đáp, “Đúng, nhưng em không sợ. Em biết anh sẽ giúp em. Chỉ có anh mới khiến em cảm thấy an toàn.”