Trong bộ phim “Đi Giữa Trời Rực Rỡ”, câu chuyện mở đầu với cuộc sống khó khăn của Tả,
một chàng trai chất phác, hiền lành, âm thầm giúp đỡ người bạn tên Chải
để thực hiện ước mơ của anh – mua được chiếc loa kẹo kéo
và đi hát rong kiếm tiền. Vì mong muốn giúp Chải,
Tả đã phải làm công việc bốc vác nặng nhọc, mặc dù anh không phải người địa phương và bị cô lập, thậm chí bị một nhóm giang hồ quấy rối.
Trong một lần bị đánh bởi những kẻ lưu manh, Tả gặp mẹ Thái, một người phụ nữ giàu có và tốt bụng. Mẹ Thái không biết rằng Tả chính là đứa con trai mình đã bỏ rơi năm xưa. Bà thương cảm trước hoàn cảnh của Tả, mời anh về làm việc tại nhà mình. Tả bắt đầu làm việc chăm chỉ trong khu vườn nhà bà, vì trong lòng luôn nghĩ đến việc giúp Chải thực hiện giấc mơ của mình.
Dần dần, mối quan hệ giữa Tả và mẹ Thái trở nên thân thiết hơn. Một ngày nọ, khi nhìn thấy vết bớt trên lưng của Tả, mẹ Thái bàng hoàng nhận ra Tả chính là đứa con trai mà bà đã bỏ rơi từ khi còn nhỏ. Tình cảm trong bà trỗi dậy mạnh mẽ, bà khóc và ôm lấy Tả, nhưng không dám nói ra sự thật.
Tả tiếp tục làm việc cho gia đình mẹ Thái mà không hề hay biết gì về mối liên hệ huyết thống của mình. Tâm trạng của mẹ Thái trở nên rối loạn. Bà phải đối diện với tội lỗi bỏ rơi con và nỗi sợ hãi không dám đối diện với sự thật. Liệu bà có đủ dũng cảm để nói ra sự thật với Tả? Và Tả, liệu có tha thứ cho người mẹ đã vứt bỏ mình suốt bao nhiêu năm qua?
Câu chuyện khép lại bằng sự giằng xé nội tâm của mẹ Thái, mở ra những cảm xúc sâu sắc về tình mẫu tử, sự hối hận và khát khao được chuộc lại những lỗi lầm trong quá khứ. Bộ phim khiến khán giả không chỉ xúc động trước tình cảnh của Tả mà còn day dứt bởi tình yêu và sự hối hận muộn màng của mẹ Thái.